30 thg 9, 2009
Trung thu
Trung thu…
Anh đón em ở cổng kí túc xá. Anh mong ngóng, em vội vội vàng vàng thay bộ áo đẹp. Ba ngày đầu tiên của đời sinh viên đã bắt đầu trôi qua mà sao em nghe không hề bỡ ngỡ, bơ vơ. Chắc tại có anh đứng chờ! Anh chở em vào con đường ngoằn nghoèo lạ hoắc, con đường khu phố 13 với lớp lớp dãy dãy là những ngôi nhà cổng cao tường kín… Em ngây ngô nghĩ thầm: “Thành phố là đây…” Anh bảo với đôi mắt tròn xoe đang quan sát của em: “Khu phố anh ở, nhà anh bên kia…” Em nhìn theo rồi nghĩ xa xăm.
Anh nhìn em phụ gói những món quà, quan sát em cười, nựng nịu mấy đứa trẻ, rồi anh cũng cười, vu vơ. Em không biết. Còn lạ. Vậy mà lâu lâu ánh mắt em cũng đi rong kiếm tìm…
Anh bắt cô giáo dạy nhạc tương lai phải hát tặng các em thiếu nhi nơi nhà mở của anh. Em hát, vỗ tay, bày trò. Mắt em lấp lánh phản chiếu những ánh mắt ngây ngô, những nụ cười trong veo không tròn trịa vì khiếm khuyết của cơ thể, những lời khen ê a thốt ra chưa thành lời đầy đủ, những ước ao, khát khao non nớt… Em say sưa hát, lời hát vút lên khoảng trời đầy hoa mộng. Anh say sưa nhìn em, cười! Em tự tay trao từng chiếc đèn trung thu, nâng niu như trao gửi từng niềm tin yêu, hy vọng… Anh lại cười!
Anh chở em đi dài trên sông Đồng Nai, cầu Ghềnh ngày ấy chưa muôn màu, sao vẫn đẹp lung linh. Anh kể hết những chuyện ngày xưa và ngày nay, kể muôn vàn điều chẳng liên quan đến em gì cả, mà sao vẫn chăm chú lắng nghe, chăm chú nhìn… Anh có đôi mắt thật lạ, ẩn chứa, biết nói.
Đêm trung thu đầu tiên thời sinh viên, đêm trung thu đầu tiên xa nhà, đêm trung thu đầu tiên, em có anh!
****
Trung thu….
Anh đón em ở cổng kí túc xá.
Em lại cùng anh tất bật chuẩn bị những món quà, chuẩn bị ghế bàn, âm thanh ánh sáng… Em lại múa hát, những ca khúc thiếu nhi trong trẻo cứ vang lên… “gọi ánh trăng lên vui đêm trung thu…”, “chị Hằng sáng trong, lung linh giữa đêm rằm…”. Giọng ca em buồn chỉ hát toàn nhạc Trịnh, sao cứ đến mùa trung thu là lại trở nên trong vắt, xanh ngát lạ lùng. Không biết tự bao giờ, em đã trở thành “ca sĩ” bất đắc dĩ kiêm luôn “bầu sô”, nhưng ừ thì…chỉ để phục vụ “cây nhà lá vườn” cho bà con phố phường nơi anh mà thôi! Ừ, em sẽ làm, vẫn làm…tất cả, riêng anh!
***
Trung thu…
Em lại chuẩn bị những món quà nho nhỏ, giọng bắt đầu lại vút lên những ca từ dễ thương cho đêm trăng tuổi thơ…Nhưng nghe hình như tiếng hát đang lạc lõng, chơi vơi. Cũng quà bánh, cũng trẻ thơ với đầy ắp tiếng cười, ánh nến lung linh… Mắt em kiếm tìm, giật mình đau khi chạm phải một không gian lạ lẫm. Không gian không có anh! Anh đã thôi không còn đứng đón em nơi cổng kí túc xá.
Gió sông Đồng Nai đêm nay thật lạ, cứ mênh mông trôi vào vô tận! Đâu là bến dừng?…
***
Lại một mùa trung thu nữa đang về…
Em trở lại dòng sông Đồng Nai, thả trôi hết những suy tư. Thấy mặt nước mông lung, xa lắc…dòng sông của ngày nào anh kể chuyện đêm trăng. Dòng dông ngày nào đã cất giữ tiếng thì thầm: “Em yêu ạ, gió chiều nay thổi chậm. Anh vội vàng đón đôi lá vàng rơi…” Thả trôi hết, chỉ giữ lại 1 ngọn nến mong manh trong lòng. Mong manh, nhưng không bao giờ tắt…
Cầu Ghềnh đêm nay đã lung linh muôn màu…
Hoa Hạ
12h10p, 28/09/09
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhờ anh google chỉ đường, hanhvan mới lại qua được nhà Hạ Thi và đi theo Hạ Thi quay về những mùa Trung Thu cũ... Bài viết lãng đãng, nhẹ nhàng nhưng thể hiện được chiều sâu tâm trạng, hanhvan rất thích!
Trả lờiXóaChúc Hạ Thi Trung thu năm nay thật vui và ý nghĩa nhé!
Cảm ơn chị!
Trả lờiXóaVẫn đi phát quà, có điều trẻ con không thèm nghe em hát nữa, hì hì! Trung thu năm nay chắc sẽ vui chị ạ…
Nhờ ma đưa lối quỷ đưa đường
Trả lờiXóaCho ta tới được blog nàng Hạ Thi.
Cảm ơn “ma quỷ” nào đã đưa Tan Thanh ghé thăm khu vườn này!
Trả lờiXóaĐã đến đây xin xem là bạn. Mời bạn thường xuyên trao đổi, HT rất trân trọng.
Thật sự đã từ lâu đọc thơ của em. Cái chất thơ thật là lạ. Anh cảm thấy một HT chất chứa nhiều nỗi buồn, sự cô đơn. Chúc HT trung thu năm nay tràn đầy hạnh phúc..//..
Trả lờiXóaCảm ơn anh, một người bạn không thấy để lại tên!
Trả lờiXóaĐã lâu HT không vào trang này (giờ hay post bài bên HaThi283.vnweblog.com) nên vào thấy com mới của anh HT xúc động quá chừng! Hi hi. Cảm ơn anh đã ghé nhà, mời anh sang nhà mới địa chỉ trên và để lại link để HT sang thăm anh nhé!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaĐề tài về trung thu bác có làm một bài thơ tặng các em nhỏ khu phố 13 Nhưng không có ai đón đưa như cháu đâu Nhất cháu rồi còn gì! Á quyên vì bác ở K/p 13 còn cháu ở mãi trường Cao đặng Đồng nai đến k/p 13 hát tặng các cháu đêm trung thu. Không biết có ainhận ra người đón đưa cháu mà trong bài viết chau dấu tên còn bác thì đoán không ra đâu?
Trả lờiXóaThưa bác, những mùa trung thu được hát tặng các em nhỏ nhà mở là những mùa đẹp nhất trong đời Hạ Thi, sẽ nhớ mãi! Còn người đón đưa giờ đã phải chèo lái con thuyền đời chở theo sau gánh nặng trách nhiệm với không chỉ 1 cuộc đời, biết rằng đã quên những mùa trung thu cũ. Cháu cũng không mong bất kỳ ai sẽ nhận ra anh trên con đường cháu đi, dù chưa một ngày quên, bác ạ...
Trả lờiXóaCảm ơn bác đã thăm nhà!
Tặng cháu: HẠ THI
Trả lờiXóaĐã yêu thơ lại ham viết báo
Làm MC và dẫn dắt chương trình
Một chút tài năng với sự nhiệt tình
Cô gái trẻ vô tư nụ cười xinh tươi quá
Cả bốn mùa ngát hương đâu phải riêng mùa HẠ
Mà tự trách mình duyên nợ với đường THI
Duy Đông 2011
"Cả bốn mùa ngát hương đâu phải riêng mùa HẠ
Trả lờiXóaMà tự trách mình duyên nợ với đường THI"
Thật xúc động vô cùng, chưa bao giờ Hạ Thi thấy cái tên mình đẹp và đi vào thơ "ngọt" như thế! Cảm ơn bác Đông, cảm ơn một tấm lòng với thơ. Nếu có một sợi dây liên kết ở đây, giữa 2 thế hệ, thì đó chính là sợi dây thơ ca không có tuổi. Cảm ơn bác, cảm ơn cuộc đời!