Em thử lòng anh, anh thử em
Thử đo sâu rộng, đoán cứng mềm
Anh thấy mắt em còn đầy bóng
Em biết tận lòng anh có thêm…
Anh muốn em là nội trợ viên
Muốn em thông thái, lại ngoan hiền
Cần em bền bỉ, yêu chung thủy
Anh có hững hờ, cũng an nhiên (?)
Em thích được anh nhớ, thường xuyên
Thích biết rằng anh muốn được phiền
Thích vẽ con đường cùng anh bước
Cùng anh san phẳng những chông chênh…
Anh vắng một ngày dạ rối bời
Em thì lo nghĩ, anh thảnh thơi
Ngờ đâu tim lỡ một lần vỡ
Mảnh ghép chưa tròn, lại đánh rơi…
Biết rằng tình kia muốn thử thêm
Thử cân kiên định, thử trốn tìm
Hỏi chiếc hôn kia nồng hay chát?
Thử mãi, nên ngày… đã sang đêm!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaThơ không gửi
Trả lờiXóaKhông gửi! mà đăng khó dấu lòng
Thử nhau như vậy nghĩ uổng công
Lòng người đâu cứng như vàng bạc
Mà thổi, mà phò, nướng với nung
Bài thơ trí tuệ đầy cao thượng
Ấp ủ ngày đêm nặng cõi lòng
Hãy sống hết mình như từng sống
Lòng người sâu, cạn khó đếm đong.
DUY ĐÔNG
"Nhà chật mà rộng tấm lòng
Trả lờiXóaCửa hẹp mà bác luôn mong khách "cháu" vào"
Địa chỉ cũ bị ẩn danh vui lòng gõ cửa
(votuongdong Blogspot. com)
Cảm ơn
Bác Duy Đông
Lâu rồi cháu không có thời gian để vào "nhà". Cuối tuần chuẩn bị bài vở cho tuần mới, lang thang vào thấy comment của Bác Đông, cháu vui!
Trả lờiXóa"Hãy sống hết mình như từng sống
Lòng người sâu, cạn khó đếm đong."
Cảm ơn những lời khuyên đầy ý nghĩa và chân tình của Bác, cháu sẽ ghi nhớ.
Tặng bút danh HOA HẠ
Trả lờiXóaHơn một lần bác cầm bút đề thơ
Tặng "bút danh" người bác từng hâm mộ
Quay phóng sự, lấy tin đến từng con phố nhỏ
Dẫn chương trình từ thiện khắp mõi nẻo quê xa
Năng động dịu dàng tươi như những cánh HOA
Từng bước đường qua rắc vàng lên mùa HẠ
Như hạt nắng lung linh ban mai lan tỏa
Chẳng chịu thu mình cứ phiêu lãng rong chơi.
Duy Đông 2011