2 thg 11, 2011

Mưa...


Mỗi khi trời mưa, tôi thấy mình vô nghĩa! Vô nghĩa cả cuộc đời, khi sự trống trãi tràn về theo mỗi cơn mưa……

Từng kỉ niệm là mỗi hạt mưa
Mưa rớt xuống giọt nào, kỉ niệm rơi giọt ấy
Mưa thấm vào đất để ấp ôm, trang trãi
Kỉ niệm thấm vào em, hoang hoải, xót xa…
Anh!
Mỗi giọt mưa sa, một lần trời đau quặn
Kỉ niệm tình mình rơi rụng…
Anh có quặn đau?

21 thg 10, 2011

Buồn...

Đêm nay, ta thực sự buồn! Một vài điều được vỡ lẽ...
Có lẽ, từ mai mọi việc buộc phải khác.
Không muốn nhớ nữa.
Chỉ còn lại duy nhất 2 chữ:
Tổn thương!
Sâu sắc...

Lần đầu tiên ta thảy lên blog không phải một bài thơ. Tâm trạng chưa bao giờ có.
Đau dài lâu!

11 thg 10, 2011

Chuyện đóa hoa đêm…

Bỗng nhiên, đêm lại trắng dù một mình. Có lẽ, một mình mới trắng đêm! Những vần không kịp thành thơ, đành vậy. Có khi đăng chỉ để ngày mai gở bỏ... Chúc đêm ngủ ngon!


 
Một đêm trắng…
Đêm, sao lại trắng?
Trắng ý niệm
Trắng màu hoa
Trắng lòng ta
Trắng đêm!

Một đêm trắng…
Ta vật vã lục tung những mệt nhoài
Tìm gì?
Bóng.
Bóng ai?
…Tim!

Ta chẳng phải là loài hoa một đêm
Nở một đóa rạng ngời rồi vụt khép
Vậy mà giọt sương nồng nàn cũng khẽ rớt vào lòng, ban phép
Không hình hài, đành khép lòng trinh…

…Một đôi lần đến, như người tình
Để cho trời đất báo tin lành
Vẫn bình an… (*)

Giọt sương ơi, tan…tan…
Để những cánh trắng ấp ôm không còn nghe nhức nhối
Giọt sương ơi, thổi…thổi…
Để lạnh dần những hơi ấm vĩnh hằng
Giọt sương ơi!... Vì sao đóng băng?
Bởi những cánh hoa e ấp không còn màu trắng
Bởi đã nở một lần
Để khép lại ngàn năm!

…Một đôi lần đến, như người tình
Một đôi lần đến, và lặng thinh…
Hoa đã khép, sương chưa kịp đón bình minh
Sương đóng băng
Để vẹn nguyên trong lòng hoa
Tỏa sáng!
Và lặng thinh
Để hóa một vĩnh hằng.

Đêm
Một đêm trắng?
Đơn độc
Lang thang
Tan…

Đêm, một đêm trắng…
Đêm, sao lại trắng?
Trắng ý niệm
Trắng màu hoa
Trắng lòng ta
Trắng đêm!

Đêm trắng, 2h28 AM 11/10/11
(*): TCS


6 thg 6, 2011

Viết Vội Ngày Hoang Tàn…


Tôi cô đơn, ngay trong chính sự ồn ào, năng động của tuổi trẻ!

Lại một ngày nữa
Tôi lang thang tìm mình, trong những gương mặt người…
Lại một ngày nữa,
Tôi tự gạt mình
Đã thấy nhau…

Anh xa em
Trăng cũng lẻ. Mặt trời cũng lẻ
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn? *
Lẻ và lẻ, gặp nhau đâu thành chẵn?
Cô đơn này, đâu thể xóa cô đơn…

Hỏi vì sao? Cùng hỏi – cùng đau
Vì núi đã dần mòn theo roi gió
Người không nói, mà lặng im là lửa
Đốt cháy lòng. Thương tổn những cô đơn!

* Cảm ơn những vần thơ Hữu Thỉnh đã cho tôi một phút ngỡ ngàng!

23 thg 2, 2011

VẼ TRANH


 Tình cờ đóng khung một góc nhìn, lướt qua, tư duy, rồi vẽ nên một bức tranh dang dang dở dở, như muôn vàn câu chuyện tình trên đời, như ta...

Ngâm nga một suối đàn nhà bên
Câu chuyện tình buồn, chưa đặt tên
Đàn hân hoan, nồng nàn
Kể một tiểu thuyết dở dang…

Nàng ngồi vắt tréo chân
Môi mím nhẹ một nửa nụ chưa thành xuân
Mắt đắm vào dòng suối nơi chàng
Chàng đắm đuối bên đàn
Những thác tràn cuộn chảy
Nhịp vội vã, giục giã
Nhịp đợi…

Những tình khúc lần lượt đi qua
Không đầu không cuối
Tình khúc thiếu nốt
Thừa nhịp.
Tình khúc không thành bài, nhưng đã là lời ca
Vô hình, tim vội đơm hoa.

Nàng giật mình mím nửa nụ xuân chưa khịp nở
Khép lại màn sương mắt giăng mơ
Đi vội ra cửa
Trốn chạy suối đàn
Nàng đánh rơi khoảnh khắc chờ, một nửa…

Chàng luyến tiếc suối đàn thừa nhịp lửa
Ngắt vội dòng, nốt thiếu càng chơi vơi
Mạnh tay ngược đãi phím ngà
Rồi lặng lẽ bản tình ca kết thúc
Lần này nhịp vừa, đủ nốt
Câm lặng nhìn, tim rụng bông hoa…

Nàng đi,
Đánh rơi một khoảnh khắc
Chàng câm lặng
Tim rụng một bông hoa
Lấp lửng một thảng thốt, hiu hắt
…sâu trong nhà.

19 thg 8, 2010

Cổ tích điều Vĩnh hằng


Em tin vào những điều vĩnh hằng

Khi chưa chắc vĩnh hằng là có thật?
Anh tin vào trò đời nghiệt ngã
Như một tín điều.


Một ngày
Hai ngày
Một năm
...Nhiều năm
Điều vĩnh hằng trở nên lung lay xiêu vẹo bởi trò đời nghiệt ngã
Em giữ chặt
Một tay
Hai tay
Quyết buộc chặt cả cuộc đời..
Anh bình thản mỉm cười
Bởi tin vào những trò đời nghiệt ngã
Như một tín điều.


Em dùng cuộc đời không buộc chặt được điều vĩnh hằng em-tự-đặt-tên
Bởi nó chẳng thể vĩnh hằng
Khi buộc chặt bởi cuộc đời đang ngụp lặn trong hoài nghi mà nhầm tưởng là oxy nuôi cơ thể!
Em muốn gào lên
Mong tiếng thét chứa nội lực của tình yêu sẽ đập tan mọi vật
Không có hiệu ứng gì
Vì nội lực trong tiếng thét chỉ là lòng ghen!
Em im lặng
Ngẩng-cao-đầu-nuốt-mật như em vẫn được khen.
Tự hỏi đến bao giờ cái đầu ngẩng cao kia thấy mỏi?
Anh bình thản mỉm cười
Tín-điều-những-trò-đời-nghiệt-ngã vẫn rong chơi.


Một ngày
Anh dạy em làm quen với những trò đời
Nhìn nghiệt ngã như một thứ đồ chơi mang trong mình cái tên quy luật
Chấp nhận quy luật
Chấp nhận trò chơi.
Lần bước chân trần qua một rừng gai không hình ảnh
Em nhìn thấy
Anh không
Gai đâm vào chân em, máu chảy đông thành đôi hài bảo vệ
Gai đâm vào tim em, máu thấm đỏ lớp áo mặc bên ngoài
Em khóc
Anh hét
Anh hét
Em khóc
Hét và khóc
Khóc và đi



Cho đến khi đôi hài máu dưới chân em trở thành một phần cơ thể
Chiếc áo mặc bên ngoài đã hóa một làn da
Em đi theo với lòng tin anh dẫn đường phía trước
những ngọn gai không hình ảnh mờ dần
Em nhìn về phía đã qua
Thấy vệt máu nở thành hoa
Em nhìn lên phía chưa tới
Thấy dịu kì một nguồn sáng không rõ tên






Anh bình thản mỉm cười
Đến khi nào mắt em không còn nhìn thấy những ngọn gai
Em sẽ bước qua chúng như một điều tất yếu
Đến khi nào máu em không còn chảy
Khi đó những điều tất yếu đã chẳng thể làm em đau
Em bắt đầu tin vào những-điều-nghiệt-ngã


Và nguồn sáng phía trước
Em nhận ra trong đó một hình tượng em-tự-đặt-tên, trở về như xa lắm từ muôn ngàn thế kỉ trước
Nguồn sáng của em
Tình yêu của em
Có tên gọi Vĩnh Hằng!






Vu vơ


Có những thời gian không màu, trống rỗng. Trôi qua vô nghĩa. Cả ngày trời chẳng làm được tẹo nào ra hồn. Tiếc. Hoang mang. Níu. Vô ích!




Nếu sự nhớ kia là phạm pháp


Có lẽ em đã phải hầu tòa


Và nếu yêu anh là án tử


Chắc chắn em giờ đã ra ma!


17 thg 8, 2010

Hạnh phúc là đấu tranh!


Đến khi ta giở ra xem lại những câu chữ hiền lành viết cho mùa mưa cũ, thì là lúc mùa mưa mới sắp qua đi mất rồi... để lại những sụt lở.



Mùa mưa cũ, ta viết cho những xúc cảm triền miên tan chảy trong "những giọt nước từ trời". Mùa mưa mới, ta để cho nó qua đi, rồi viết cho những cái không thể gọi tên, không đọng nổi thành 1 cảm xúc.



Mùa mưa cũ, ta hiền lành với những buồn, những nhớ, những hy vọng... Mùa mưa mới, ta rửa trôi tất cả trong vô hình, để hiện hình một khao khát được đâm chồi từ nỗi đau và nuôi dưỡng bởi chai sạn của xúc cảm, bởi đông cứng của lòng nhân.



Những mùa hiền, những đoạn kết nở hoa trên hy vọng chỉ là ảo tưởng đã trôi theo mùa mưa cũ.



Cái còn lại là chiến đấu, là trân mình nuốt lấy những chất đắng biết chắc là không ngọt, những quyết định không phải là đứa con của lòng từ thiện, cả nể...



Hạnh phúc là đấu tranh! (Mac)

Ta sẽ đấu tranh đến cùng để có được mi.

5 thg 4, 2010

Sáng



“Bỗng một khoảnh khắc ngưng đọng nặng nề giữa buổi sáng hiền lành dịu dàng đầy gió. Đau đáu bởi những suy tư, rối rắm bởi những kế hoạch dự định. Một phút bế tắc, một phút muốn nghẹt thở, ngưng đọng…” 




 
 
 

Buổi sáng đầy đặn


Lòng đầy đặn…


…sầu!


Thả rong đôi con mắt


Đóng khung một khoảnh khắc


Nâu.


Gió và thời gian trong vắt


Suy tư thì hỗn mang màu sắc


Quyện lấy nhau.






Buổi sáng ngưng đọng


Trong 1 không gian lay động


Nghẹt thở.





Những vòng tròn xoay


Những đường gạch loay hoay


Chồng chéo.


Một mớ bòng bong


Lọt thỏm trong buổi sáng đầy đặn gió, thời gian.


Cô đọng.


Trong miên man...













23 thg 10, 2009

Thử






Em thử lòng anh, anh thử em

Thử đo sâu rộng, đoán cứng mềm

Anh thấy mắt em còn đầy bóng

Em biết tận lòng anh có thêm…





Anh muốn em là nội trợ viên

Muốn em thông thái, lại ngoan hiền

Cần em bền bỉ, yêu chung thủy

Anh có hững hờ, cũng an nhiên (?)



Em thích được anh nhớ, thường xuyên

Thích biết rằng anh muốn được phiền

Thích vẽ con đường cùng anh bước

Cùng anh san phẳng những chông chênh…



Anh vắng một ngày dạ rối bời

Em thì lo nghĩ, anh thảnh thơi

Ngờ đâu tim lỡ một lần vỡ

Mảnh ghép chưa tròn, lại đánh rơi…



Biết rằng tình kia muốn thử thêm

Thử cân kiên định, thử trốn tìm

Hỏi chiếc hôn kia nồng hay chát?

Thử mãi, nên ngày… đã sang đêm!


Tin văn hóa mới nhận