Tôi cô đơn, ngay trong chính sự ồn ào, năng động của tuổi trẻ!
Lại một ngày nữa
Tôi lang thang tìm mình, trong những gương mặt người…
Lại một ngày nữa,
Tôi tự gạt mình
Đã thấy nhau…
Anh xa em
Trăng cũng lẻ. Mặt trời cũng lẻ
…
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn? *
Lẻ và lẻ, gặp nhau đâu thành chẵn?
Cô đơn này, đâu thể xóa cô đơn…
Hỏi vì sao? Cùng hỏi – cùng đau
Vì núi đã dần mòn theo roi gió
Người không nói, mà lặng im là lửa
Đốt cháy lòng. Thương tổn những cô đơn!
* Cảm ơn những vần thơ Hữu Thỉnh đã cho tôi một phút ngỡ ngàng!