Tình cờ đóng khung một góc nhìn, lướt qua, tư duy, rồi vẽ nên một bức tranh dang dang dở dở, như muôn vàn câu chuyện tình trên đời, như ta...
Ngâm nga một suối đàn nhà bên
Câu chuyện tình buồn, chưa đặt tên
Đàn hân hoan, nồng nàn
Kể một tiểu thuyết dở dang…
Nàng ngồi vắt tréo chân
Môi mím nhẹ một nửa nụ chưa thành xuân
Mắt đắm vào dòng suối nơi chàng
Chàng đắm đuối bên đàn
Những thác tràn cuộn chảy
Nhịp vội vã, giục giã
Nhịp đợi…
Những tình khúc lần lượt đi qua
Không đầu không cuối
Tình khúc thiếu nốt
Thừa nhịp.
Tình khúc không thành bài, nhưng đã là lời ca
Vô hình, tim vội đơm hoa.
Nàng giật mình mím nửa nụ xuân chưa khịp nở
Khép lại màn sương mắt giăng mơ
Đi vội ra cửa
Trốn chạy suối đàn
Nàng đánh rơi khoảnh khắc chờ, một nửa…
Chàng luyến tiếc suối đàn thừa nhịp lửa
Ngắt vội dòng, nốt thiếu càng chơi vơi
Mạnh tay ngược đãi phím ngà
Rồi lặng lẽ bản tình ca kết thúc
Lần này nhịp vừa, đủ nốt
Câm lặng nhìn, tim rụng bông hoa…
Nàng đi,
Đánh rơi một khoảnh khắc
Chàng câm lặng
Tim rụng một bông hoa
Lấp lửng một thảng thốt, hiu hắt
…sâu trong nhà.